Tuổi trẻ gục ngã trên deadline, ai trả lại thanh xuân cho họ? 2020-10-26 10:30:30 Bảo Quang Sinh Viên Plus - Cộng Đồng Sinh Viên Việt Nam Bảo Quang Sinh Viên Plus - Cộng Đồng Sinh Viên Việt Nam Tuổi trẻ gục ngã trên deadline, ai trả lại thanh xuân cho họ? Không ai nghĩ rằng công việc sẽ đánh gục mình, cướp đi mạng sống của ai đó cho tới một ngày xuất hiện các tin tức đau thương vì stress, vì công việc. Trên Facebook tôi sáng nay tràn ngập những lời chia buồn, người ta tiếc thương cho một người anh đã ra đi mãi ở tuổi 31. Nguyên nhân dự đoán có thể là do kiệt quệ sau những ngày dựng phim cực khổ, những hôm làm việc thâu đêm tới khuya để hoàn thành sản phẩm. Bạn bè đều đau xót, bàng hoàng, tiếc thương trước sự ra đi đột ngột ấy, ai cũng tiếc cho một tuổi trẻ và một tương lai. Tôi kéo vài trăm lượt bình luận trên một bài viết rồi chợt nhận ra, anh không hề “cô độc” – có quá nhiều người trẻ như vậy chẳng phải ở Hàn Quốc hay Nhật Bản xa xôi. Họ ở Việt Nam, tag nhau vào câu chuyện trên, tự dặn mình và những người thân bạn bè. “Em không cần anh làm việc vất vả như vậy, em chỉ cần anh ở bên cuộc đời em thôi”. Một bình luận của một bạn nữ dành cho người bạn trai của mình. Vẫn còn nhớ lần đầu tiên đi phỏng vấn xin việc, lúc đó vẫn đầy sự đam mê và nhiệt huyết của tuổi 22, sếp cũ hỏi tôi: “Công việc này cần thời gian linh động, online nhiều để trả lời phản hồi của khách, em có làm được không?”. “Em làm được ạ“, tôi quả quyết, thời gian online Facebook nhiều như vậy có gì phải sợ. Công việc đầu tiên, tôi không từ chối điều gì. Nhưng tôi biết không chỉ công việc đầu tiên, nhiều người không thể từ chối những yêu cầu như vậy dù đã đi làm rất lâu. >>>> Có thể bạn muốn xem: Người bận rộn suốt 24 giờ chưa chắc đã là giỏi, kẻ thực sự tài giỏi là khi học được bí quyết sau Một câu chuyện thú vị hơn là về cô bạn phóng viên của tôi, cô ta đi lên bar buổi tối mà vẫn không quên mang laptop theo để trực tin. Một câu chuyện khác là vào đêm 30 Tết, bạn tôi vẫn còn đang tất tả với chiến dịch “Tết hạnh phúc, Tết đoàn viên” của một nhãn hàng nào đó. Làm “Tết đoàn viên” cho mọi người coi nhưng gia đình mình thì không thể đoàn viên vào 30 Tết: “Tao hứa về Hà Nội từ 29 rồi nhưng giờ mới xong việc, phải chiều 30 mới về được”. Ngày tôi rời công ty với “giờ làm việc linh động” như vậy, mắt tôi thâm quầng, nhìn cô bé đang háo hức ứng tuyển thay vị trí của mình. Công việc ấy như một chiếc máy bào, mỗi ngày bào một chút cả về sức khỏe lẫn tinh thần, bào mất một phần tuổi trẻ. Ai đó sẽ nói chúng tôi lựa chọn điều đó, nhưng đừng trách người trẻ còn quá khù khờ về thế giới ngoài kia hay trên vai nặng gánh trách nhiệm. Câu chuyện của người anh đã ra đi mãi mãi ở tuổi 31 vì áp lực công việc thực ra không quá xa lạ với tôi. Bởi chuyện của anh cũng là chuyện của dân sáng tạo, dân làm ngành quảng cáo, cũng những người thường xuyên thức trắng đêm, lấy cà phê và nước tăng lực làm nguồn sống. Lúc nào cũng bị deadline của khách dí liên tục, đôi lần muốn gục xuống bàn nhưng vẫn thấy tiếng tin nhắn giục giã: “Trả chị bản nháp được chưa em?”. Sáng nay tôi gửi câu chuyện này cho một cậu em của mình làm bên mảng thiết kế tên Minh đọc. Vì tối qua tôi biết nó phải ở lại công ty khuya để “cày” deadline trả sản phẩm cho khách tới 12h đêm. Đêm qua nó chẳng ăn uống tắm rửa gì kịp, vừa ngủ tới sáng là khách lại “dí”. Hỏi đã ăn sáng chưa hay có mệt không, Minh đáp gọn lỏn: “Em chẳng mong gì ngoài được ngủ…” Người ta từng tự hỏi, tại sao karoshi – những cái chết vì làm việc quá sức, ở Nhật Bản lại tồn tại? Họ không cảm thấy cơ thể mệt mỏi và hiểu rằng mạng sống của mình quan trọng hơn bất cứ điều gì sao? >>>> Có thể bạn muốn xem: Có cần phải học giỏi khi nhiều người kiếm cả trăm triệu/tháng dù không học giỏi Hôm nay, khi ai đó đọc xong về câu chuyện của anh, họ sẽ gập máy tính lại, dành một buổi chiều hôm nay để làm việc ít đi vì sợ, nhưng khi ngày mai đến, muộn lắm là ngày kia, thì đâu lại vào đấy, lại tiếp tục bị dí bởi những deadline của khách hàng, câu chuyện của một người anh vừa rời khỏi nhân gian vì áp lực lại cứ thế mà trôi vào dĩ vãng. Nếu hỏi tôi hay hỏi những người làm trong ngành sáng tạo, quảng cáo rằng chúng tôi có bỏ nghề không, thì chắc chắn là không. Bởi đây là thứ mà chúng tôi có thể làm tốt, bản chất của công việc này không có lỗi, chỉ là một hệ thống vô hình được tạo ra bởi những con người ngoài kia đang chi phối và đẩy những người trẻ kiệt sức, bào mòn sức lực, đẩy nhanh những deadline, lúc nào cũng gấp gáp. Trong trường hợp bạn muốn góp ý về quy trình này, về sự vô lý của hệ thống này, sếp của bạn sẽ nói thẳng vào mặt bạn: “Nếu cậu không chịu làm OT thì nghỉ việc, vị trí ấy có hàng trăm người đang muốn nhảy vào, không làm được thì nghỉ”. Vậy đấy, bạn không có quá nhiều sự lựa chọn, làm việc hoặc nghỉ việc. Có một câu chuyện từng rất viral trên mạng xã hội – không ai chết nếu bạn ngừng làm việc sau 6 giờ tối cả, tắt điện thoại và tắt tin nhắn công việc, hãy để buổi tối thực sự là thời gian để bạn nghỉ ngơi sau ngày dài làm việc. Chỉ mong những người đọc bài này nếu ai là khách hàng, xin hãy ngẫm lại một chút, nếu bạn không hối thúc quá đáng, không đưa ra những deadline vô lý, sếp của những nhân viên này sẽ không hối thúc họ, họ sẽ có thể được cứu sống. Không ai chết nếu bạn ngừng làm việc sau 6 giờ tối nhưng có thể cuộc đời bạn sẽ dừng lại nếu tiếp tục làm việc sau 6 giờ tối, 10 giờ tối, 1 giờ sáng hay 4 giờ sáng. >>>> Có thể bạn muốn xem: IQ cao nhưng sự nghiệp không cao, vì sao? Định nghĩa của Steve Jobs về “trí thông minh” sẽ cho bạn câu trả lời Lắm lúc tôi chỉ mong mình thật sự bị ốm 1 tuần liền để không phải đi làm. Lắm lúc, tôi nghĩ mình không cần nhiều tiền đến vậy, chỉ mong không bị áp lực bởi bạn bè, không mang nỗi sợ bị lãng quên, không sợ cảm giác thấy mình vô dụng, không sợ bị bỏ rơi trong cuộc đua Rat race… Nếu không có tất cả những điều trên, từ bỏ công việc có thể kiếm ra tiền sẽ dễ dàng hơn. >>>> Có thể bạn muốn xem: Tân sinh viên ơi 18 tuổi rồi lên thành phố học dù có vui nhưng đừng quên những lời dạy của ba mẹ nhé Hãy ngẫm lại xem chúng ta làm việc vì điều gì? Phải chăng, sức khỏe và tinh thần của mỗi người luôn được hi sinh vì công việc? Vậy toàn bộ số tiền mà bạn kiếm được là để phục vụ cho cái gì đây? Nếu tối hôm đó chàng trai ấy không có dealine nào gấp, không có những cuộc gọi liên tục từ công ty, được ngồi ăn cơm cùng ba mẹ một cách vui vẻ, được thoải mái đi chơi cùng cô người yêu, thì có lẽ vào tối hôm đó, không ai phải ra đi. Ảnh: Tổng hợp Tham gia group Sinh Viên Ăn Gì?/ để tìm những quán ăn phù hợp nhất với sinh viên nhé