Tài xế công nghệ có hành động đẹp với nữ bác sĩ “bây giờ mà nhận tiền của bác sĩ là có lỗi với Tổ quốc” 2021-06-04 06:26:05 Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Tài xế công nghệ có hành động đẹp với nữ bác sĩ “bây giờ mà nhận tiền của bác sĩ là có lỗi với Tổ quốc” Thời buổi dịch bệnh ai cũng khó khăn nhưng mọi người đều chung một tâm nguyện cùng nhau vượt qua đại dịch này. Anh Nguyễn Xuân Trường 30 tuổi, quê Đắk Lắk hiện đang làm nghề tài xế công nghệ. Anh được biết đến gần đây với hành động vô cùng nhân văn và đầy ý nghĩa. Anh từ chối tiền cước xe của bác sĩ Lê Ngọc Diệp, anh chia sẻ “Thời điểm bây giờ, bác sĩ là những người cần được quan tâm, động viên nhất trong thời điểm hiện tại chống dịch Covid-19 đang căng thẳng”. Anh kể “Ngày hôm đó, tui vẫn chạy xe ôm công nghệ như ngày bình thường và lúc đón chị Lê Ngọc Diệp tôi vẫn không biết chị là bác sĩ cho đến khi tới được điểm trả khách. Thấy chị nói chuyện với mọi người mà ai cũng mặc áo blouse trắng nên tôi đoán ra. Chị nói tôi chờ chị xíu rồi chở chị về luôn. Chị nói tôi ngồi chờ, xíu chị gửi tiền tip. Nhưng trong đầu tôi nghĩ là bác sĩ thì không lấy tiền cước luôn chứ nói gì tiền tip. Cho nên, đến khi chở chị về tôi mới quyết từ chối. Trước đây, tôi cũng không lấy tiền cuốc xe với những người có hoàn cảnh khó khăn. Đơn giản tôi làm việc này lúc này là muốn tiếp thêm sức và động lực cho các y bác sĩ, giúp họ vững tin chiến đấu với dịch bệnh. Mình chỉ sợ mọi người xa lánh bác sĩ. Bởi họ tiếp xúc với bệnh nhân rồi người thân, cộng đồng nhìn họ giống như người mắc bệnh mà xa lánh. Những người như vậy sẽ gây áp lực cho bác sĩ, khiến họ cảm thấy nặng nề, khó có thể làm việc một cách tốt nhất. Bác sĩ là những người cần được quan tâm nhất bây giờ. Vì vậy, tôi muốn gần gũi, chia sẻ với họ nhiều hơn trong lúc đang căng thẳng làm việc. Họ đã bảo hộ cẩn thận rồi, lúc ra về cũng đã xịt khử khuẩn toàn cơ thể rồi cho nên không có gì đáng ngại khi chở bác sĩ cả. Đó là suy nghĩ của tôi”. Khi anh Nguyễn Xuân Trường được hỏi về những cuốc xe đi vào vùng có dịch, anh có sợ không ai vui vẻ trả lời “đã chạy là không sợ, không thể sợ được bởi miếng cơm manh áo mà. Trước tôi làm 12 – 13 tiếng là đủ sống. Bây giờ khó khăn thì ai cũng khó cả. Mình cố gắng làm lên 16 – 17 tiếng thì cuộc sống sẽ đỡ hơn và gia đình đỡ khó khăn hơn. Ở quê tôi còn có mẹ. Mẹ cũng lớn tuổi rồi, bị bệnh xương khớp nên không thể đi làm được. Nhà chỉ có hai mẹ con thôi, tôi lên đây rồi ở dưới chỉ còn mình mẹ. Tôi làm vừa trang trải cho bản thân, vừa chăm lo thuốc men và sinh hoạt cho mẹ“. Trước khi đi anh còn không quên gửi đôi lời đến đọc giả “hi vọng mọi người tuân thủ quy định, phải cách ly hãy cách ly để dịch bệnh mau chóng qua đi và cuộc sống trở lại như bình thường. Để những người con xa quê vì miếng cơm manh áo được có ngày trở về, đoàn tụ và lập nghiệp trên mảnh đất của quê hương”. Ảnh: Tổng hợp Nguồn tham khảo: Thanh Niên Theo dõi Sài Gòn Times để cập nhật tin nhanh và nổi bật tại TP. HCM bạn nhé