1. Đừng bao giờ từ bỏ Hồi lên 7, có một hôm tôi đói bụng kinh khủng nhưng mẹ tôi chưa đi làm về. Bình thường cũng có quan sát cách mẹ nấu mì nên tôi đã dịnh bắt chước theo khi tìm được một gói mì trong nhà. Đầu tiên, tôi đặt nồi lên bếp, đổ đầy nước vào rồi nhấn công tắc. Nấu tận 10 phút mà không thấy nước có chút động tĩnh nào, nhìn lại mới biết hóa ra tôi chỉ mới bật công tắc nhưng chưa chọn chế độ để bếp khởi động. Sau khi khởi động công tắc, tôi quay ra làm bài tập trong khi chờ. Để quên nồi mì, một lúc sau khi tôi quay lại thì thấy nước đã tràn ra lênh láng kệ bếp, tôi hốt hoảng chạy lại kéo phích cắm và lấy cây lau nhà. Tôi thầm nghĩ: “Xem ra, nấu ăn không đơn giản như vây!”
Rút kinh nghiệm, lần sau tôi học được cách phải đứng bên cạnh và canh đến khi nước vừa sôi. Được ít phút, tôi ngửi được mùi thơm tỏa ra từ nồi mì. Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, tưởng đã nấu xong tô mì thì tôi lại gặp thêm một khó khăn khác: Chọn nhầm kích cỡ bát đựng mì. Bình thường không để ý nên tôi lựa phải cái bát hơi nhỏ, kết quả là khi đổ mì ra, cái bát nổi đầy ắp nước khiến tôi không thể nào di chuyển được cái bát.
>>>> Có thể bạn muốn xem: Khi mơ hồ, mất phương hướng, đọc sách sẽ chỉ đường cho bạn
Sau một hồi vật lộn thì cuối cùng tôi cũng thưởng thức tô mì đầu tiên do chính tay mình nấu. Vừa ăn vừa tự khen mình nấu ngon. Sau khi bố mẹ về nhà, tôi đã kể điều này cho họ nghe, không những không trách mắng mà còn khen tôi vì đã tự học cách nấu mì dù có vất vả đôi chút.
Bạn thấy đấy, kể cả khi còn là một đứa trẻ, thử thách sẽ vẫn luôn xuất hiện. Phải học cách chấp nhận và tìm cách vượt qua nó, bạn sẽ nhận được những gì xứng đáng.
2. Đừng bao giờ chủ quan Hồi còn học tiểu học, tiếng Anh có thể nói là môn năng khiếu của tôi. Tôi có thể nói là đại diện cho học sinh giỏi tiếng Anh trong lớp. Thậm chí có thể nói là nhất lớp vì tôi từng được điểm cao nhất trong kì thi giữa kỳ môn Tiếng Anh. Với từng ấy thứ, tôi hoàn toàn kiêu hãnh về khả năng tiếng Anh của mình.
Chính sự kiêu hãnh ấy đã dần trở thành sự tự phụ, và khi đến bài kiểm tra Tiếng Anh tiếp theo đến, những người khác thì hồi hộp chuẩn bị ôn tập trước giờ kiểm tra, nhưng tôi thậm chí còn chẳng thèm mở cuốn tập ra, vì tin rằng bản thân sẽ dễ dàng đạt được thành tích như các bài trước. Tôi làm bài trong sự tự tin đầy mình và luôn nghĩ mình nắm chắc kết quả cao.
>>>> Có thể bạn muốn xem: Câu đố tưởng như đơn giản của người Do Thái nhưng sẽ đánh giá IQ của bạn một cách rõ rệt nhất
Chính vì sự tự phụ đó mà dần dần mọi người bắt đầu bàn tán sau lưng tôi, đương nhiên là những điều không mấy hay ho và tôi có thể cảm nhận nó rất rõ. Chuông vào lớp vang lên, thầy giáo Tiếng Anh bước vào lớp, trên tay cầm bảng điểm. Tự dưng tôi thấy nặng nề và thầm nghĩ nếu không giữ vững được thành tích thì chắc các bạn trong lớp sẽ chê cười, trong lòng có một cảm giác khó chịu không tả nổi, quả nhiên tôi chỉ đạt 7,7 điểm trong kỳ thi.
Lúc đó, tôi như bị đáp từ đỉnh núi xuống thẳng vực sâu, tôi đã thua ngay trong chính sở trường của mình. Lúc đó tôi chỉ biết trốn vào một góc và khóc. Khi ngẫm lại, tôi cảm thấy chính sự kiêu ngạo và chủ quan của tôi đã hại mình. Từ đó tôi biết nếu quá đắc thắng, tự cao, thì sẽ tự bị thụt lùi lại.
3. Đứng dậy sau cú ngã Đương nhiên tôi không chấp nhận kết quả đó. Trong bài kiểm tra sau, tôi tự hứa phải đạt 9,8 điểm mới được, nhưng kết quả lại một lần nữa đạp tôi xuống, tôi chỉ được 87 điểm. Sau khi tan học, tôi về nhà với sự nặng nề, đôi chân như gánh lấy hai cục tạ mà trở nên mỏi nhừ, tôi đưa bài kiểm tra cho mẹ xem, tưởng sẽ bị ăn đòn nhưng mẹ lại động viên: “Thất bại là mẹ của thành công, đừng bỏ cuộc!”
>>>> Có thể bạn muốn xem: Ấn tượng Shark Hưng từng học 2-3 trường Đại học cùng một lúc
Nhờ sự động viên của mẹ, tôi như được thắp lại ngọn lửa chiến đấu và tràn đầy năng lượng để làm bài tập cho ngày hôm sau. Chẳng mấy chốc, kỳ thi lại đến, tôi tiếp tục bước vào phòng với tinh thần chiến đấu cao hơn bao giờ hết, tôi muốn lấy lại những gì đã mất: “Lần này nhất định mình sẽ đạt kết quả tốt! Hôm sau có kết quả, đạt điểm 99 trong kỳ thi, tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng và háo hức về nhà cho mẹ xem thành quả”.
Và tôi đã làm được, lúc đó đồng thời tôi cũng hiểu sâu sắc những gì mẹ tôi nói. Thất bại sẽ trở thành động lực và đẩy bạn đến với thành công, vì vậy tôi nghĩ thất bại cũng là điều đẹp đẽ.
4. Rớt đại học không đáng buồn bằng rớt cả cuộc đời Hôm nay, hàng loạt trường đại học trên cả nước đã công bố điểm trúng tuyển sau gần 2 tháng kỳ thi được diễn ra. Và cuộc thi nào cũng thế, có kẻ thắng, có kẻ thua, có người vui thì cũng có người buồn. Những cô cậu có điểm thi không tốt chẳng khác nào chưa kịp bước vào cánh cửa tương lai thì đã bị đạp cho té trước cửa.
Nhưng các bạn ơi, sau kỳ thi này, còn rất nhiều điều đang đợi chúng ta phía trước. Chẳng cần phải kìm nén, hãy chấp nhận thất bại, hãy cứ buồn, hãy cứ bung xõa cảm xúc đang dồn nén trong lòng, hãy cứ rơi nước mắt nếu chúng ta muốn. Rồi sau đó hãy nhanh đứng dậy để hướng đến những điều mới mẻ phía trước.
>>>> Có thể bạn muốn xem: Nam sinh 21 tuổi làm CEO, giỏi 3 thứ tiếng và có 5 căn nhà bạc tỷ
Thất bại lần này có thể là một cú tát giúp bạn nhận ra những sai lầm của mình trong quá khứ, hay chỉ đơn giản là để bạn nhận ra bạn phù hợp với con đường khác hơn. Suy cho cùng đây chỉ là một bước lùi trong cuộc đời để lấy đà cho những bước tiến phía trước.
Bạn sẽ chỉ thất bại thật sự nếu bạn buông xuôi luôn. Bởi xã hội không chờ đợi bạn quá lâu, nếu bạn cứ buồn bã rồi từ bỏ mọi thứ khác, có thể sẽ là quá muộn để đứng dậy. Và hãy nhớ rằng những cảnh đẹp nhất thường nằm đằng sau những con đường khó đi nhất.