Phó hiệu trưởng có con trai thi trượt lớp 10 từng ‘thúc ép’ đến con mắc chứng sợ học 2020-08-20 02:39:50 Elen Trần Sinh Viên Plus - Cộng Đồng Sinh Viên Việt Nam Elen Trần Sinh Viên Plus - Cộng Đồng Sinh Viên Việt Nam Phó hiệu trưởng có con trai thi trượt lớp 10 từng ‘thúc ép’ đến con mắc chứng sợ học Cô Kim Hạnh thừa nhận mình từng mắc “thúc ép” con học đến mức con trai bị ám ảnh đến mức thường xuyên chui dưới gầm bàn. Cô Trần Thị Kim Hạnh, Phó Hiệu trưởng trường Tiểu học Hùng Vương, quận Hải Châu, Đà Nẵng từng khiến nhiều người xúc động khi gửi lời tâm sự gửi con trai trượt lớp 10. Bài viết của cô không chỉ trở thành nguồn động viên, an ủi, khích lệ để cho con phấn đấu mà chạm được đến trái tim của biết bao người. Tuy nhiên, khi bài viết của cô nhận được nhiều sự quan tâm từ các bậc phụ huynh, thì cô Hạnh buồn nhớ về quá khứ. Khi đó cô đã mắc phải sai lầm nghiêm trọng là thúc ép con học đến mức con trai cô mắc chứng sợ học. Câu chuyện được cô kể lại với hi vọng những bậc phụ huynh khác sẽ không bị hối hận như cô. Từ mong muốn con hòa nhập môi trường mới đến chuỗi ngày sai lầm Cô Hạnh bày tỏ: “Từ con gái đầu vào lớp 1 đến con trai sau mình không hề có tâm lý kì vọng với con. Có lẽ, mong muốn lớn nhất của mình khi con vào lớp 1 là con hòa nhập được với trường lớp, bởi con trai nhút nhát, không dạn dĩ như chị. Với mình con biết đọc, biết viết, biết làm toán theo yêu cầu của trường lớp là tốt rồi”. Đó dường như là mong muốn đơn giản của mọi người làm cha mẹ, tuy nhiên, điều này đã khiến con trai của cô Hạnh mắc chứng sợ học. Cô kể: “Đây là cả quá trình, kéo dài từ khi con bắt đầu học tiền lớp 1, cho đến đầu năm lớp 2 thì bộc lộ ra. Cô Trần Thị Kim Hạnh hiện nay là Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học Hùng Vương, quận Hải Châu, Đà Nẵng. Sau khi con học hết mầm non, gia đình gửi con cho một cô giáo nghiêm khắc, có khả năng rèn giũa học sinh vào khuôn khổ. Vốn nhút nhát, lại hiếu động nên con khó thích ứng với việc ngồi lâu một chỗ viết bài. Hồi đó, giáo viên thường ra bài cho học trò viết cả một trang giấy. Việc bình thường đó dường như lại quá sức đối với một đứa trẻ chuẩn bị vào lớp 1. Con bị cô mắng vì không đáp ứng được. Con có biểu hiện của stress, gầy đi, mặt mày u ám, và thậm chí khóc lóc mỗi lần chở đến trước nhà cô. Nhưng vì nhiều lý do, trong đó lớn nhất là sự thiếu hiểu biết của cha mẹ, cho rằng con lười, con không hợp tác, con người khác học được thì con phải học được nên mình đã để con học đến hết hè”. Rồi khi con trai cô Hạnh vào lớp 1. Một năm trôi qua, con vẫn bị áp lực với chuyện học và việc viết bài. Một ngày ở trường con đã phải học hành, về đến nhà con vẫn tiếp tục phải viết thêm 1 trang vở khiến mỗi tối là cả một cuộc chiến giữa cha mẹ và con cái. “Mình nhớ rất rõ, sau ngày bế giảng lớp 1, con về đến nhà là quăng cái cặp lên ghế rồi tuyên bố: ‘Con chơi hết hè, vô năm con mới học’. Thế mà người lớn đã cho rằng con chỉ nói thế vì ham chơi, chứ không hiểu hết sự căng thẳng của con với việc học ẩn chứa sau câu nói đó. Mình vẫn muốn cho con chơi, nhưng ba lại sợ con mất nhịp nên sau khoảng 2-3 tuần thì con bắt đầu phải học cùng mẹ. Sau một tháng hợp tác thì con bắt đầu có biểu hiện mệt mỏi, chống đối. Mình quyết định cho con về quê chơi 1 tuần nghỉ ngơi thư giãn. Nhưng ba lại sợ con mất nhịp học. Ba thay mình dạy con. Cả gia đình lại trải qua những tháng ngày căng thẳng sau đó. Vào đầu năm lớp 2, con trai bỏ trắng bài khi làm bài kiểm tra chất lượng đầu năm. Mình lấy bài của bạn về hỏi con, con trả lời được hết. Vậy tại sao con không làm? Những ngày sau đó, con thường xuyên chui dưới gầm bàn, không hề viết một chữ nào trong vở”. Cô Hạnh được cô giáo báo về sự việc, cô đã suy nghĩ rất nhiều và nhận ra con đã mắc chứng sợ học, sợ viết. Chỉ đến lúc này, hai vợ chồng cô mới nghiêm túc nhìn lại và đồng lòng cứu con. Đấu tranh với bản thân để giúp con thoát khỏi ám ảnh Để đồng hành cùng con, cô bắt đầu tìm hiểu rất nhiều về các vấn đề của trẻ: stress vì học, chán học, tăng động, tự kỉ… Tuy nhiên, để làm được điều đó là cả một quá trình cô Hạnh phải tự đấu tranh giữa những gì mình tìm hiểu được, quan sát biểu hiện của con, cảm nhận con với những thói quen trong giáo dục hiện tại. Cô Kim Hạnh dẫn lời một nghiên cứu, để phá bỏ một sự căng thẳng kéo dài 17 giây thì phải mất 2.000 giờ (tương đương 83,3 ngày). 1 câu tiêu cực nếu muốn xóa bỏ thì phải dùng 14 câu tích cực. Vậy trong 2 năm học đầu đời của con cô, để thoát khỏi những ám ảnh phải tính bằng nhiều năm. Cô Hạnh đã nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm, xin cô không bắt con viết bài cho đến khi nào con tự chịu viết thì viết. Và cô giáo chủ nhiệm đã đồng ý. Học hết 1 học kì, con cô Hạnh mới bắt đầu chịu viết, tuy nhiên không được nhiều. Đến cuối năm, con đã có thể làm hết bài kiểm tra và được lên lớp. Trong những năm THCS con trai cô Hạnh chỉ hứng thú với những môn học mang tính thực hành cao, như môn Công nghệ. “Dù không bị gò ép gì nữa từ năm lớp 2, nhưng con mất hứng thú với việc học, đặc biệt là việc ghi chép bài. Lên THCS, con vẫn vậy nhưng mức độ viết bài tăng lên dần, tinh thần học cũng tăng lên hơn nhưng so với chúng bạn vẫn không bằng. Nhưng mình vẫn kiên nhẫn chờ. Bởi mình biết, những tổn thương tâm lý không thể chữa lành trong ngày một ngày hai được”, cô Hạnh trải lòng. Xem thêm: Một bí quyết nhỏ để dễ dàng chinh phục nhà tuyển dụng Con trai cô Hạnh đã bị trượt trong kỳ thi vào lớp 10 công lập vừa qua. Mặc dù là cú ngã khiến cả cô và con trai đau khổ nhưng cô Hạnh vẫn luôn lạc quan động viên con vượt qua. Cô Hạnh chia sẻ: “Con hiện nay có nhiều con đường để lựa chọn: học nghề, học tại Trung tâm GDTX hoặc ôn để thi lại năm sau. Mình cho con làm bài test tính cách và thiên hướng nghề nghiệp để giúp con khám phá bản thân, chọn lựa nghề phù hợp với con nhất. Phụ huynh chỉ là người quan sát, phát hiện vấn đề, đặt câu hỏi còn quyền quyết định là ở phần con”. Ba mẹ chỉ là người quan sát, phát hiện vấn đề, đặt câu hỏi để con tự suy ngẫm và ra quyết định”. Cô Hạnh đúc rút được nhiều kinh nghiệm trong việc đồng hành cùng con học tập trong 10 năm qua: “Cho đến bây giờ những gì mình đã xác định từ đầu trong việc dạy con vẫn không có gì thay đổi. Mình không quan trọng chuyện điểm số hay thành tích. Điều cần quan tâm là con có tinh thần học khỏi, biết cách học, yêu sách và biết cách đọc sách, hay có những kĩ năng cần thiết để sống bình an, hạnh phúc trong đời. Chỉ khác nhau ở chỗ, trước đây, vì mình không hiểu biết sâu về trẻ, còn bị những định kiến xâm lấn nên mà bỏ qua những khúc mắc con gặp phải. Đến hiện tại, mình đã chấp nhận những thiếu sót của con, kiên nhẫn chờ con sẵn sàng, mình có đủ niềm tin và sức mạnh để cùng con tiếp tục chặng đường phía trước một cách sáng suốt hơn”. Ảnh: Kênh 14 Tham gia group Sinh Viên Ăn Gì Để gia nhập hội những sinh viên thích ăn uống nhé!