Người mẹ già một mình trước tòa và câu chuyện cảm động khiến ai cũng phải chạnh lòng 2020-12-22 04:24:07 Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Người mẹ già một mình trước tòa và câu chuyện cảm động khiến ai cũng phải chạnh lòng “Bây giờ tôi không biết phải ở nhờ nhà ai đây”. “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”. Có lẽ không ai được sinh ra trên đời lại không biết đến câu ca dao về tình mẹ cha này, có biết bao người con đã không phụ công lao của cha mẹ bằng sự đền đáp phụng dưỡng, yêu thương của mình. Ấy vậy mà vẫn còn những người con không hiểu được cái đạo làm con ấy. Câu chuyện về một người mẹ 80 tuổi một mình trước HĐXX đã khiến cho nhiều người cảm động trước hoàn cành của bà và câu chuyện đằng sau đó còn khiến chúng ta chạnh lòng hơn bao giờ hết và phải suy nghĩ về câu ca dao “Công cha như núi Thái Sơn – Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” liệu thời nay có còn tồn tại. Nguyên văn câu chuyện: Cụ bà V.T.A.N sinh năm 1940 tổng cộng 5 người con và nhiều cháu, nhưng bà chỉ sống một mình trong căn nhà tại phường Bình Trị Đông, quận Bình Tân, TP.HCM. Nuôi lớn cả 5 người con cho đến khi dựng vợ gả chồng, nhưng bà vẫn không nhờ được vào đứa nào chăm sóc cho mình. Phần lớn ngôi nhà đang ở, bà cho người ta thuê để lấy tiền sinh sống, đồng thời cũng có người qua lại, trò chuyện cùng bà, khiến căn nhà đỡ trống vắng hơn. Một ngày nọ, đứa con gái lớn của bà dắt theo cả đại gia đình, gồm chồng và 10 con về tá túc nhờ nhà mẹ. Bà Nga vui vẻ đồng ý, nhưng trong thời gian sống chung, hai mẹ con liên tục có hiềm khích với nhau. Có lẽ từ lâu, người con gái đã có ý định muốn căn nhà của mẹ. Do đó, trong một lần, con của bà đã thủ thỉ với mẹ rằng, muốn vay vốn ngân hàng 50 triệu để kinh doanh, mong bà đi cùng mình đến văn phòng công chứng làm thủ tục. Do bà Nga không biết chữ, phòng công chứng cũng không đọc nội dung văn bản đã ký cho bà nghe. Thân làm mẹ, mà con cái nhờ vả, bà thương con nên tin tưởng không chút nghi ngờ. Nào đâu, cái chữ ký hôm đó, bà đã chính thức giao toàn bộ tài sản của mình cho người con. Kể từ đó, con của bà cũng không còn nhẹ nhàng với mẹ nữa, mỗi lần có gì không vừa ý, là hai mẹ con cứ liên tục nói qua lại với nhau như thế trong thời gian dài. Bà cảm thấy không sống hòa hợp nên muốn gia đình con gái hãy đi. Lúc này, người con gái bà nói: “Ngôi nhà bây giờ là tôi đứng tên, nếu phải ra khỏi đây, thì người đó chính là bà”. Bà cảm thấy lạ trước lời con gái nói, càng không tin sự thật, rõ ràng bà chưa từng đồng ý sang tên nhà cho con, nên đã lên UBND quận Bình Tân để tìm hiểu. Lúc này thì bà mới bất ngờ, hóa ra cái hôm ký giấy thế chấp cho vay mà con gái nói, chính là giấy sang tên chuyển nhượng nhà. Tuy nhiên, giấy trắng mực đen đã rõ ràng, bà chỉ biết chấp nhận. Chính con gái làm như vậy, nên lúc cả nhà đang nằm ngủ trưa, bà âm thầm đi ra cây xăng, mua 50 ngàn xăng về đổ lên yên 2 xe máy dựng trong nhà. Tiếp đến bà ngắt cầu, lấy một tờ báo châm vào 2 chiếc xe máy. Ngửi thấy có mùi khói, cả nhà tỉnh giấc, vội chạy ra ngoài. Sự việc đã làm hỏng 2 chiếc xe máy và nhiều tài sản khác trong nhà, tổng thiệt hại khoảng 200 triệu đồng. Bà sau đó cũng bỏ nhà đi, không ai tìm thấy bà đâu nữa. Sau một thời gian lang thang, bà may mắn gặp được một gia đình tốt bụng ở phường Bình Trị Đông A, họ cho bà căng tấm bạt trước vỉa hè nhà để trú tạm, còn cho bà sử dụng chung nguồn nước. Trong nơi ở của bà, chỉ có một túi nilon treo vài bộ quần áo, một túi khác treo một chiếc xoong, vài cái chén. Sau khi xảy ra vụ việc của bà hồ sơ được chuyển về PC52 và giao cho người có bộ phận chức trách thực thi. Sau khi nhiều lần tìm kiếm, người cán bộ này đã tìm thấy bà. Từ xa xa anh bỗng khựng lại khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình. Người mà anh sắp phải đưa về chính là một bà lão mái tóc bạc phơ, thân hình gầy gò, nhỏ thó, gương mặt bà khi nhìn vào khiến người khác phải nghẹn lòng. Phân vân một lúc, người này bèn lại hỏi chuyện bà: “Cô có phải cô Nga không? Con nghe nói cô có chuyện với con gái, con mời cô về nói chuyện được không?”. Nghe thấy có người hỏi thăm mình, bà tủi thân kể hết nỗi lòng tâm sự, vui vẻ theo những người này lên xe đi. Nhưng khi đến nơi, bà mới biết mình đã làm sai. Vốn dĩ bà giận con nên chỉ định làm cho hả giận, chẳng biết như thế là sai. Tại HĐXX, hết thảy 5 người con, không một người có mặt, chỉ mình bà ngồi bơ vơ, lắng nghe những lời dành cho mình. Không biết những con người đó có nghĩ tới cảnh họ cũng phải già yếu, và họ có mong muốn con cái của họ sẽ như thế nào với họ như họ đã đối xử với cha mẹ họ không? Tục ngữ có câu “sóng trước đổ đâu sóng sau đổ đấy”, chẳng lẽ họ không hiểu ra điều đó hay sao? HĐXX nhận định, bà đã yếu, việc cũng xuất phát một phần từ con gái, và con gái bà cũng đã xin cho bà nên sẽ giảm nhẹ. Nghe xong bà rơi nước mắt, vì bà không còn nơi nào để đi nữa. Con gái thì như vậy, các con trai đã có gia đình riêng, nên bà không thể ở cùng được. “Bây giờ được ra, tôi không biết phải ở nhờ nhà ai đây”, bà nói trong nước mắt. Chẳng ai biết rồi cuối cùng bà sẽ ở đâu, chỉ biết hơn 2 năm sau khi xảy ra, ngôi nhà cũ của bà, đã được người con gái xây lên 2 lầu khang trang, còn người mẹ già vẫn phải bán vé số lang thang khắp nơi. Ảnh: ZingNews Tham gia group Chuyện Sinh Viên để cùng nhau chia sẻ những trải nghiệm đẹp nhất của thời thanh xuân nhé bạn yêu ơi!