Câu chuyện cảm động về người cha và đứa bé 4 tuổi mưu sinh giữa vỉa hè 2020-12-29 09:14:45 Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Câu chuyện cảm động về người cha và đứa bé 4 tuổi mưu sinh giữa vỉa hè Những thứ tưởng chừng nhỏ nhoi đối với ta nhưng đôi khi lại là niềm mong ước của người khác. Mới đây một người đàn ông đã chia sẻ một câu chuyện rất cảm động về người cha cùng đứa con mưu sinh ở Sài Gòn thu hút nhiều sự quan tâm từ cộng đồng mạng. Nguyên văn đoạn chia sẻ: Mình muốn kể với mọi người một câu chuyện cảm động của anh Hùng ( 42 tuổi, Lạng Giang, Bắc Giang) và bé Huyền Trang ( 4 tuổi). Hôm nay, mình có đi ngang qua ngã tư Hồ Tùng Mậu giao Lê Đức Thọ thì bỗng cảnh tượng một người đàn ông gầy gò đang ngồi cạnh một cái lều chăm sóc cho một bạn nhỏ nằm ở trong bị thương ở tay (mình cũng chẳng biết cái đó có gọi là lều không nữa). Mình đứng lại mất mấy giây, sau đó mình quyết định chạy xe lại chào và hỏi han xem sao. Ban đầu anh Hùng cũng đề phòng lắm, mình hỏi “cháu ốm à anh” mà anh Hùng lắc đầu nói “không”. Mình lân la hỏi chuyện mãi anh mới bắt chuyện với mình. Anh Hùng chia sẻ rằng: Quê anh ở xa, ở quê chẳng có người thân, bố mẹ đẻ thì đã ra đi. Lớn tuổi mới lấy vợ rồi ở nhà vợ thì sau khi sinh cháu chẳng được bao lâu thì vợ anh cũng ra đi, thế rồi mẹ vợ không cho bố con anh ở nữa, hai bố con chẳng có nơi nào để đi, thế là anh đành đùm đứa nhỏ còn đỏ hỏn xuống Hà Nội mưu sinh kiếm tiền nuôi cháu. “ Cháu theo anh đi mưu sinh được 4 năm rồi, bây giờ đỡ rồi em ạ, ngày xưa lúc nó mới sinh chăm nó khó lắm”. Cả gia tài của bố con anh Hùng chỉ có một chiếc xe đạp cũ, mắt bị kém nên đi làm thuê làm mướn cũng chẳng có ai nhận thuê nên ngày mưa cũng như ngày nắng anh đều mang đứa nhỏ từ phòng trọ lên đây để làm công việc bán bọc chân chống xe máy, đánh giày, vá xe để kiếm tiền, anh dựng cho bé cái lều nằm trong công viên cạnh vỉa hè nơi anh bán hàng để tiện chăm nom. Nói chuyện với mình tới đây thì anh có khách, anh vội chạy ra lắp bọc chân chống cho 3 khách nhưng xong anh lại phải tháo ra vì không bán được hàng, khách không mua. Anh tâm sự với mình “anh lấy loại này vào 8 nghìn bán 10 nghìn được có 2 nghìn thôi, còn loại kia anh lấy vào 10 nghìn bán 15 nghìn nhưng lắp rồi họ trả giá 10 nghìn anh không bán được”. Đúng là người ăn không hết kẻ lần không ra. Anh lại kể, anh tiết kiệm dành dụm tiền để mua một chiếc xe máy cũ khoảng 8 triệu để chạy xe ôm, nhưng chưa kịp mua thì hai bố con bị ngã vào viện nộp mất 5 triệu, còn lại thuốc thang cho cháu là hết. Đến đoạn này anh ấy mới nói rằng “cháu bị gan B em ạ, nó bị giống mẹ nó, mẹ nó ra đi vì gan”. Đến đoạn này mình thấy giọng anh hơi nghẹn, mình cũng thấy mình nghẹn theo. Mình vẫn nhớ y nguyên câu anh ấy nói với mình khi mình ra về “Anh cố gắng kiếm tiền nuôi cháu, sang năm cho cháu đi học cái chữ, chứ bố đã không chữ rồi. Có cái điện thoại này là bác ở phường bác ấy cho để bao giờ đủ tiền mua xe thì tải ứng dụng đăng ký chạy xe ôm, nhưng cháu lại thế này thì lại để sang năm cố gắng vậy, năm nay anh cố gắng kiếm cho cháu cái Tết thôi”, anh ấy nói với một giọng nói đầy lạc quan và một ánh mắt thật đầy hi vọng. Chúc bố con anh thật nhiều sức khoẻ và may mắn. Hôm nay là Noel nhưng chắc chưa có ông già Noel nào đến mang theo may mắn và những món quà mà hai bố con anh mong ước rồi. Vậy nên mình mong rằng mọi người nếu đọc được bài này đi qua đây có thể mua giúp bố con anh ấy một chiếc bọc chân chống xe để anh ấy sớm có thể mua được một chiếc xe máy chạy xe ôm kiếm tiền cho Huyền Trang được đi học nha. Và nếu có thể hãy giúp mình 1 share bài viết để câu chuyện của bố con anh Hùng được lan toả tới nhiều mạnh thường quân ạ. Xin cảm ơn rất nhiều ! Mình tin rằng câu chuyện anh ấy tâm sự với mình là thật, bởi vì anh ấy không xin tiền ủng hộ, cũng không để con nằm cạnh chỗ bán hàng để xin tình thương, mà anh ấy để con nằm trong công viên, nếu mọi người đi nhanh qua ko để ý cũng sẽ không biết con anh ấy nằm ở trong đó. Ảnh: Tổng hợp Tham gia group Chuyện Sinh Viên để cùng nhau chia sẻ những trải nghiệm đẹp nhất của thời thanh xuân nhé bạn yêu ơi!