Bé 2 tháng tuổi bị để lại, bệnh viện mong chờ cha mẹ hãy quay trở lại nhận bé 2020-11-05 03:41:23 Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Bé 2 tháng tuổi bị để lại, bệnh viện mong chờ cha mẹ hãy quay trở lại nhận bé Vừa chào đời, bé đã bị ba mẹ “để lại” ở viện. Hiện bé đã được bác sĩ nỗ lực cứu sống và khỏe hơn rất nhiều. Hiện tại bệnh viện quận Thủ Đức, TP.HCM đang rơi vào ngõ cụt vì không tìm ra được người thân của bé hơn 2 tháng tuổi. Tình trạng của bé bị ba mẹ bỏ rơi và đang được các bác sĩ chăm sóc, điều trị tích cực tại khoa Hồi sức Nhi. Theo như bệnh viên cho biết bé là con của sản phụ Hồ Thị Thu (37 tuổi, thường trú tại An Thành, An Thạnh, thị xã Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp). Bé trai chào đời với cân nặng 1,9kg sức khoẻ yếu và không khóc, cơ thể có dấu hiệu tím tái. Bác sĩ nhận định cháu bị nhiễm trùng, suy hô hấp, loạn phổi, đang được các bác sĩ điều trị tích cực. Sau khi sinh con 2 ngày, chị Hồ Thị Thu được bác sĩ cho xuất viện nhưng sau đó không quay lại nhận bé dù bệnh viện đã nhiều lần gọi điện cho gia đình. Bà Nguyễn Thị Mỹ Châu Trưởng phòng Công tác Xã hội, Bệnh viện quận Thủ Đức, TP.HCM cho biết: “Bệnh viện đã nhiều lần liên hệ với gia đình, tuy nhiên họ lấy hết lý do này đến lý do khác, không muốn quay lại nhận bé. Đến nay, chúng tôi vẫn cố gắng liên lạc với gia đình bằng nhiều số điện thoại khác nhau, có lần họ nghe máy thì nói nhầm số, những lần khác thì họ không nghe máy”. Tình mẫu tử là tình cảm ruột thịt thiêng liêng cao quý giữa người mẹ và đứa con. Đó là sự hy sinh vô điều kiện của người mẹ vì hạnh phúc và thành công của con cái mình. Nên đừng vì lý do gì mà bỏ đi cái gọi là tình mẫu tử thiên liêng ấy. Đã mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày thì hà cớ gì phải bỏ đi đứa con chính mình sinh ra. Khi một người phụ nữ mang thai thì đó là niềm hạnh phúc lớn lao và khó tả đối với tất cả những người mẹ trong mọi hoàn cảnh. 17 điều ý nghĩa về cha mẹ mà bạn nên đọc để có động lực hơn 1. Bố mẹ tôi tới họ hàng chơi, người họ hàng đó không cho bố tôi chơi bài cùng và nói: “Không có tiền thì đừng cố vô giúp vui!” 2. Bạn mãi mãi không biết lúc bạn không ở nhà, bữa cơm của bố mẹ bạn đơn giản, đạm bạc như thế nào. 3. “Con trai, hai ngày nữa bố mẹ mới gửi tiền cho con có được không?” 4. Từ khi tôi lên Đại học tới nay, tôi biết ngày nào đối với bố mẹ cũng đều không dễ dàng gì. 5. Điều kiện trong nhà không tốt, nhưng tôi lại chưa bao giờ phải chịu khổ dù chỉ một ngày. 6. Tôi chầm chậm, chầm chậm hiểu ra, cái gọi là một hồi mẹ cha con cái, chẳng qua có nghĩa. Duyên phận giữa bạn và họ chính là đời này kiếp này không ngừng đưa mắt nhìn bóng dáng họ càng lúc càng xa. Bạn đứng bên này đường, nhìn họ dần biến mất nơi ngã rẽ đằng xa, hơn nữa. Họ dùng bóng lưng nói với bạn: “Không cần đuổi theo đâu con.” 7. Lúc nộp mấy triệu tiền học phí, cả cọc tiền toàn những tờ tiền có giá trị 10 nghìn, 20 nghìn. Khoảng khắc ấy thực sự rất đau lòng! 8. Đi làm rồi mới hiểu mỗi một đồng tiền bố mẹ kiếm được đều không hề dễ dàng. Hóa ra, cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng cả. Khi bạn cảm thấy nó dễ dàng, nhất định là đang có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng ấy. 9. “Không có vé giường nằm thì đi máy bay đi con, ba không nỡ để con ngồi ghế cứng.” “Ba đi thăm con, không sao, không sao, chỉ là ngồi tàu hai mấy tiếng thôi mà.” 10. Tôi nhận đôi quang gánh từ mẹ, nhưng tôi gánh lên không nổi. 11. Khi tôi thấy họ chạy vạy, nhờ vả, xin xỏ khắp nơi, chỉ vì tôi. 12. Có một người đàn ông, chưa bao giờ nói yêu bạn, nhưng người ấy lại cho bạn tất cả. 13. Vì một bộ quần áo mấy chục nghìn, mẹ phải mặc cả mấy chục phút chỉ để được giảm mấy nghìn. 14. Quần áo của chúng ta luôn nhiều hơn quần áo của bố mẹ, điện thoại của chúng ta luôn đắt hơn điện thoại của bố mẹ, sinh nhật của chúng ta luôn hoành tráng hơn sinh nhật bố mẹ. 15. Ngày xưa, lúc còn ở gần bố mẹ, tôi luôn cảm thấy mẹ tôi đi chợ dường như không cần đến tiền, vì ngày nào bữa cơm cũng có thịt, có cá, có rau, có hoa quả. Sau này xa nhà rồi mới biết, chút mắm, chút muối cũng phải tính từng đồng. 16. Càng lớn tôi càng hiểu nỗi vất vả của bố mẹ, Hiện tại mỗi lần bố mẹ gọi điện hỏi: “Cuối tuần này có về không con?”, tôi đều cảm thấy mắt mình cay cay. Bố mẹ tôi đang già đi thật rồi. 17. Lớn bằng từng này vẫn ngửa tay xin tiền bố mẹ. Mỗi lần tiêu pha, tôi đều không nghĩ ngợi gì, chỉ thấy vui và thỏa mãn ngay lúc ấy. Rồi khi nhìn thấy bóng lưng ngày càng nhỏ đi của bố, của mẹ, mới cảm thấy hối hận, hóa ra bấy lâu nay mình chỉ theo đuổi những thứ phù phiếm, mà quên đi những gì yêu thương ngay kề bên. Ảnh: Tổng hợp Tham gia group Sinh Viên Ăn Gì? để tìm những quán ăn phù hợp nhất với sinh viên nhé!