Bạn đã thực sự 1 lần nào đó dám sống cho bản thân ? 2020-08-10 13:01:02 Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Duy Nguyễn Hi ! Welcome to My World. Bạn đã thực sự 1 lần nào đó dám sống cho bản thân ? Cả cuộc đời, con người tìm kiếm hạnh phúc. Họ luôn cố gắng phấn đấu để có một cuộc sống mãn nguyện. Tuy nhiên, cuộc sống không như là mơ 14 tuổi: Bố mẹ dặn luôn luôn “phải học thật giỏi”, để thi được vào 1 trường cấp 3, rồi còn thi Đại học nữa. 18 tuổi: Bạn thi đỗ vào một trường Đại học, đúng như mong muốn của bố mẹ. Với 1 chuyên ngành cũng khá tốt. 22 tuổi: Bạn tốt nghiệp, nhưng chuyên ngành của bạn ra lại không dễ tìm việc như bạn đã từng nghĩ khi còn đi học. Mấy năm đầu bạn phải làm những công việc trái ngành để kiếm thêm thu nhập rồi đủ thứ nghề khác để kiếm sống. 26 tuổi: Tìm được một công việc lương không nhiều, nhưng cũng gọi là ổn định. Bạn thường xuyên phải làm muộn đến tận khuya để hoàn thành xong công việc của mình. 30 tuổi: bạn lấy vợ, cô ấy do 1 người quen giới thiệu cho bố mẹ bạn. Bạn chưa muốn cưới do lương còn chưa đủ nuôi thân, nhưng rồi để chiều lòng bố mẹ, bạn gật đầu đồng ý. 34 tuổi: Sức khỏe bạn ngày càng yếu đi, công việc thì ngày một nhiều hơn, lời hứa thăng tiến lại tiếp tục được lùi vô thời hạn. Cô vợ rỉ tai bạn: “Con trai mình tháng sau lên mẫu giáo lớn, song ngữ 7 triệu/tháng”. Bạn nhíu mày, cô ấy to tiếng: “Anh đã như vậy, anh muốn con cũng như anh sao?” Bạn lặng đi, rút điện thoại chuyển khoản cho vợ thêm 3 triệu, tiền ấy bạn tính sẽ tự thưởng cho mình bộ đồ mới, vì mới được tăng thêm 10% lương sau 3 năm cống hiến hết mình. 38 tuổi: Thằng bé vào lớp 1. Cô chủ nhiệm nói: “Năm đầu tiên rất quan trọng. Nên cần cho bé học phụ đạo, một tháng khoảng 3 triệu”. Bạn lặng đi. Đang tính đi học 1 khóa đầu tư để thoát nghèo, nhưng thôi, thấy người ta bảo đầu tư cho con cái là khoản đầu tư mang lại lợi nhuận tốt nhất. 46 tuổi: Một ngày, khi vừa đi học về, thằng bé chạy đến ôm bạn và nói: “Ba, con muốn học Piano. Ba mua cho con 1 chiếc đàn nha”. Câu “Ba làm gì có tiền” những năm tháng gần đây, bạn đã nói quá nhiều, nhưng lần này không hiểu sao không nói nên lời. 50 tuổi: Con trai thi được vào 1 trường Đại học cũng không tồi lắm, chắc có lẽ cũng tốt hơn trường mình ngày xưa. Như vậy là tốt rồi. Lại đúng chuyên ngành của bố. Chắc giờ cũng dễ tìm việc, nhưng mà học phí sao lại cao vậy nhỉ? Không biết còn phải đầu tư cho nó học đến bao giờ. 54 tuổi: Hôm nay con trai bạn tốt nghiệp Đại học. Bạn lấy hết cam đảm, xin cấp trên kém hơn bạn 15 tuổi cho phép được nghỉ buổi sáng, tới trường dự lễ tốt nghiệp của con. Rồi còn đi mua cho nó cái xe máy mà đã hứa mấy năm nay rồi, mà ngày nào nó cũng hỏi. 58 tuổi: Bạn đi làm về sau 1 chầu nhậu say khướt với Sếp, chỉ thẳng mặt thằng con: “Mày suốt ngày lông bông, chọn cái nghề tử tế mà làm, dẹp mẹ ba cái thứ đam mê vớ vẩn ấy đi”. Ấy thế mà nó cũng bỏ nhà đi mấy ngày kèm câu nói: “Con không muốn sống như ba”. 62 tuổi: Đã đến lúc thằng con cũng nói đến chuyện kết hôn. Vậy là lại phải chạy lo cho nó cái đám cưới, để được như con người ta. 66 tuổi: Vậy là bạn đã nghỉ hưu được gần 1 năm. Sống bằng đồng lương hưu quả không dễ dàng. Sau từng đó năm đi làm, thu nhập cũng có tăng, mà sao kiếm được đồng nào, là hết đồng đó. 70 tuổi: Cả nhà làm lễ mừng thọ cho bạn. Thằng con tặng bạn 1 chuyến du lịch Phú Quốc, vì cả cuộc đời vất vả, chưa có dịp đi nhiều. Nửa kia bên bạn cũng đã 40 năm cuộc đời; cãi vã, bất đồng cũng nhiều, mà có vẻ như cũng lâu rồi chưa được đi đâu. Lần này có lẽ cũng là cơ hội để cả hai hâm nóng tình cảm. Chuẩn bị cả tháng trời, khi chỉ còn vài ngày nữa là lên đường, thì hỡi ôi, Covid khiến hãng bay hủy chuyến vô thời hạn. 78 tuổi: Bạn nằm trên giường bệnh, tỉnh lại sau cơn mê. Bạn nhận ra bạn không còn bao lâu nữa. Bạn muốn để lại chút tài sản cho con cháu, nhưng chợt nhớ ra, mình cũng đã bán sạch để chữa bệnh mấy năm qua. Bạn nhớ lại khoảnh khắc Khi bạn nhận tấm bằng Đại học. Rồi bạn tự hỏi, mình có thực sự đã 1 lần nào đó “dám sống cho bản thân”. Nước mắt tuôn xuống hai gò má. Nguồn tham khảo: Tổng hợp Tham gia group Sinh Viên Ăn Gì? để tìm những quán ăn phù hợp nhất với sinh viên nhé!